Cần phải nhìn vào lợi ích chung của xã hội, ai cũng đi buôn đất thì ai sản xuất, kinh doanh?
Tôi cũng từng buôn đất đai nhà cửa, có thắng, có thua nên cũng có cái nhìn riêng. Lúc đầu buôn đất, sau buôn nhà rồi đến buôn căn hộ chung cư. Bán, cho thuê, lướt sóng đầu cuối kiểu gì cũng "chơi".
Càng tham gia nhiều thì càng kiếm được nhiều tiền. Nhưng tiền ấy chỉ làm lợi cho mình không làm lợi cho xã hội. Mình phải nhìn vào lợi ích chung của xã hội trước. Xã hội có tiến bộ thì các loại hình kinh doanh mới sẽ mở ra nhiều hơn, càng kiếm được nhiều tiền hơn.
Xã hội chậm chạp, có vài kiểu kinh doanh làm đi làm lại hoài thì kiếm tiền sẽ ngày càng khó khăn. Nhiều người chen vào lĩnh vực cũ vì không biết phải đầu tư vào đâu. Nhìn ra nước ngoài, ít thấy nơi nào buôn đất như Việt Nam. Nếu bây giờ Việt Nam cấm buôn đất nền và đánh thuế đất bỏ hoang thì sao? Người thiệt là người có nhiều đất nền chứ chỉ vài cái gọi là "chuẩn bị cho con cái sau này" thì tiền thuế ấy thấm vào đâu. Dòng tiền đầu tư sẽ đi đúng hướng của nó – tạo lập tài sản trên đất.
Nếu không kinh doanh cho thuê hay gì đó thì người ở sẽ phải là "chính chủ". Cho nên, tạo lập tài sản trên đất chỉ là bước đầu tiên. Bước tiếp theo là làm sao kinh doanh cái tài sản ấy. Giá bất động sản ở nước ngoài được tính dựa vào cơ sở nào? Tôi đã đi tìm hiểu và biết được, dựa trên giá trị lợi nhuận mà tài sản ấy mang lại. Trừ nhà ở ra, mọi loại nhà khác phải đem lại lợi tức.
Ví dụ, bạn cho thuê cả căn nhà thì tiền cho thuê ấy chính là lợi tức. Lợi tức càng cao thì giá bất động sản cũng càng cao (giá ban đầu đúng bằng chi phí xây dựng + lợi nhuận định mức). Sẽ có người nói, nhiều người muốn mua cùng một căn nhà thì sao? Thì đấu giá xem ai trả cao hơn và người trả bao giờ cũng căn trên lợi tức của cái nhà.
Còn cái gọi là "giá thị trường" ở ta là dựa vào cơ sở nào? Chả dựa vào cơ sở nào cả, hét được bao nhiêu cứ hét. Việc cho phép mua bán đất nền và không đánh thuế đất, tài sản bỏ hoang đã dẫn đến phá vỡ quy luật kinh tế này. Đất nền mang lại lợi tức gì? Không có. Tiền chỉ chạy từ túi người này sang túi người kia còn tài sản trên đất cũng như việc kinh doanh sau đó là bằng 0.
Giá trị gia tăng cũng bằng 0 – giá trị gia tăng chỉ xuất hiện ở lần giao dịch đầu tiên khi cái nền ấy từ đất tự nhiên được đo đạc và san nền, từ lần giao dịch thứ 2 trở đi là bằng 0 vì chả ai bỏ tiền ra đầu tư thay đổi công năng của nó. Càng chậm thay đổi sẽ càng khó thay đổi vì sẽ càng có nhiều người bỏ tiền ra mua đất xong bỏ hoang và những người đó cũng không phải là người dân bình thường.
Với luật này, sẽ không có chuyện trả tiền đền bù giải tỏa giá trên trời. Tài sản trên đất của anh có giá trị lợi tức bao nhiêu, cứ thế mà tính. Với luật này, sẽ không có chuyện "quy hoạch treo". Nền kinh tế tư bản "hoang dã" dựa trên sự đầu cơ, nền kinh tế tư bản hiện đại dựa vào tốc độ quay vòng vốn. Muốn quay vòng vốn nhanh phải chống đầu cơ thổi giá. Người ta đã xây dựng luật chống đầu cơ từ cả nửa thế kỷ trước còn ta bao giờ mới có luật này?